Giáo lý viên Giới trẻ Tin Giáo Phận-Giáo xứ 

Cảm nhận hai ngày hội trại giới trẻ và giáo lý viên giáo phận Qui Nhơn

Khi bắt tay vào viết những dòng này, có lẽ tôi cũng như các bạn, vừa thức dậy sau giấc ngủ, bù lại khoảng thời gian mệt mỏi sau kỳ Đại Hội Giới Trẻ & Giáo Lý Viên vừa qua. Chắc có bạn sẽ phản bác, vì các bạn không hề mệt, còn hăng hái lắm, vậy xin tạ ơn Chúa đã cho các bạn sức khỏe và lòng quyết tâm cao như thế, thực tôi ước gì mình có sức khỏe thật nhiều, muốn hội trại kéo dài hơn, để ở bên nhau nhiều hơn. Các bạn cũng muốn thế phải không ?

Trước đó …

Lục đục xếp đồ vội vàng vào cái túi đã cũ sờn, lòng sao háo hức lắm. Hằng năm cứ hay mong đến gần dịp hè, khi ấy Giáo Phận tổ chức rất nhiều hoạt động, nào là sinh hoạt, giao lưu, hội trại… Cơ hội để bằng hữu gặp nhau, từ Quảng Ngãi đất khô mong mưa dài, đến Bình Định quanh năm đầy nắng gió, tới Phú Yên thơ mộng hiền hòa … Xa cũng thành thật gần, tất cả thành người một nhà. Tôi thích khoảnh khắc trao nhau cái bắt tay, thấy ấm áp lắm.

Qui Nhơn những ngày trước đó mưa liên tục, chiều nào cũng như trút, dù là mùa hè cần mưa để xua đi cái nóng, nhưng lúc này cần cái nóng đó hơn. Nghĩ đến viễn cảnh cắm trại rồi trời mưa to, sẽ vất vả và chán biết bao. Đã áp ngày mà trời vẫn không thay đổi. Nhưng bất ngờ, đến chính ngày, trời hửng nắng. Như thầy Vũ Minh nói, đó như là “phép lạ”, giống phép lạ tại Fatima năm 1917, trời đất khô ráo, không còn mưa, còn nước nữa. Tạ ơn Chúa nhiều lắm, không có Chúa, chắc hẳn tất cả mọi người không đứng ở đây rồi.

Hai giờ chiều mới bắt đầu tiếp đón, mà các giáo xứ đã đến ngay từ trước, tranh thủ ghi danh, nhận mặt bằng, dựng trại. Rồi các giáo xứ khác dần tới ngày một đông, có giáo xứ ở xa phải đi từ sáng … Trẻ em có, thanh niên có, cả các chú các bác trung niên, tất cả hăng hái như nhau. Có một cô bé nhỏ xíu ở Chợ Mới, mẹ dẫn đi trại, còn nhỏ lắm, vậy mà đã thuộc lòng các bài múa dân vũ, thật là giỏi … Các trại được sắp xếp san sát nhau, tạo nét gần gũi thân mật. Trước đó mấy ngày, các thầy chủng viện và các anh em đã chuẩn bị, phân khu trại, làm cổng, trang trí ngoại cảnh. Các thầy còn mở căntin, bán cafe, nước, bánh kẹo và một số thứ khác cho mọi người. Cảm ơn sự chu đáo của các thầy rất nhiều.

“Hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ (Mt 28,29)” là chủ đề của Đại Hội lần này, cùng với băng reo “sống Đức Tin, bằng hành động” đã nói rõ vai trò và nhiệm vụ của giới trẻ và giáo lý viên. Hôm nay cũng là ngày lễ Á thánh Anrê Phú Yên, chứng nhân rõ ràng nhất cho việc minh chứng Đức Tin bằng hành động, sẵn sàng hy sinh để tôn vinh Đức Tin, tôn vinh Thiên Chúa, là tấm gương sáng ngời cho tất cả … “Đức Tin không việc làm là Đức Tin chết”, thánh Giacôbê đã quả quyết. Nói rằng là tôi tin, tôi vững vàng, hẳn là dễ, nhưng làm gì đó để chứng minh, có lẽ và chắc chắn là khó, và không thể làm được. Tuổi trẻ còn đâu đó nhiều e ngại, nhút nhát, tự ti bản thân, tâm hồn cũng chưa hoàn toàn hướng về Chúa. Cuộc sống còn nhiều cám dỗ, thú vui trần tục, tha hóa, lôi kéo tất cả về đó, sống tốt và minh chứng Đức Tin có lẽ khó mà làm được. Cần cải thiện và sống tốt hơn ! “Đức Tin! hành động!”, tung cao những chiếc mũ trắng, giới trẻ sẽ cố gắng vươn cao như những chiếc mũ trắng ấy. Và trước đó ban tổ chức đã đưa ra một công tác thú vị để mọi người hợp tác hành động: di dời ghế đá ra khỏi tượng đài thánh cả Giuse, mọi người bắt tay vào làm, thoắt cái đã xong, hoan hô tinh thần tất cả.

Ban điều hành trại đều là những người quen thuộc, luôn tận tụy dốc sức cho công tác giới trẻ : cha Antôn Pađua Trần Liên Sơn, cha Giuse Nguyễn Đức Minh, cha Giuse Huỳnh Văn Sỹ, cha Phêrô Lê Nguyễn Hoàng Vũ, cùng với quý cha và quý thầy, quý sơ. Tiếc vì hôm nay không có sự hiện diện của đức cha Matthêo Nguyễn Văn Khôi, vì ngài hiện đang đi công tác, nhưng chắc hẳn Ngài đang cầu nguyện cho tất cả mọi người, cho hội trại lần này thành công tốt đẹp. Tận bên Brazil, thủ đô Rio de Janeiro, Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới cũng đang được tổ chức, với sự hiện diện của Đức Thánh Cha Phanxico. Cùng cầu nguyện cho mọi sự đều thành công.

Buổi tối là thời điểm được trông đởi nhất trong các buổi hội trại. Đốt lửa trại, quây quần bên đống lửa, cùng ca hát nhảy múa. Lửa xua tan màn đêm âm u, đem đến ánh sáng vui mừng, hơi ấm cho cõi lòng nguội lạnh, cũng là hình ảnh của Thánh Thần Thiên Chúa đến với chúng ta. Đêm hoan ca diễn nguyện hôm nay không có lửa trại, chỉ là một ngọn đuốc nhỏ đơn sơ, nhưng lửa được lấy từ nến Phục Sinh, nên cháy sáng rực rỡ vô cùng, tinh thần mọi người đang dần nóng lên …

Mỗi giáo xứ đêm nay đều là những nghệ sĩ thực thụ, mỗi xứ mỗi tiết mục, và được trình diễn bằng tất cả khả năng, sức lực, bằng trái tim mình, đưa mọi người hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Chủ đề của các tiết mục đều hướng về Đức Tin. Người xem được dẫn dắt qua từng cột mốc thời gian, từ Cựu Ước đến Tân Ước. Từ Abraham không ngần ngại hiến tế con một là Isaac cho Thiên Chúa vì lòng tin tưởng, đến ông Gióp dù tán gia bại sản, con cái gia nô chết hết, người vợ giận hờn nhưng vẫn không một lời oán than, trách cứ Thiên Chúa. Ông Giacaria bị câm, không thể nói, nhưng quả quyết ghi lên tấm bản và giơ lên :”Tên con trẻ sẽ là Gioan”, vì con trẻ sẽ nên cao trọng trước mặt Thiên Chúa, và là người dọn đường cho Đấng Cứu Thế xuống thế gian. Và người thanh niên Anrê Phú Yên ra đi rao giảng Tin Mừng, sẵn sàng chịu chết, để làm chứng cho Thiên Chúa, dẫu tuổi đời chỉ mới mười tám. Vì đâu mà các bậc tiền nhân lại có lòng tin mạnh mẽ đến thế dẫu đang gặp bao nhiêu khó khăn khủng hoảng như thế, còn chúng tôi lại kém lòng tin, dù cuộc sống đầy đủ, không còn nhiều khó khăn, thậm chí là quá sung sướng. Tất cả cần phải thay đổi, thay đổi từ cách sống bên ngoài, đến cải thiện tâm hồn bên trong… Các điệu múa, bài hát với giai điệu vui tươi khởi sắc, làm lòng người tươi mới, vui vẻ hơn. Tình yêu Thiên Chúa dành cho chúng ta giống như một khúc ca, có nốt trầm buồn bã khi ta gặp khó khăn bất trắc, là khi Thiên Chúa thử thách ta, có nốt thăng rộn ràng khi chúng ta thành công, Người luôn ở bên ta! Hãy vững tin!

Điều bất ngờ nhất đối với tất cả chúng tôi đến từ đội múa mẫu. Ngoài nhóm Chính tòa và sinh viên Bình Minh khá quen thuộc, có sự góp mặt lần đầu của các em thuộc giáo xứ Tân Quán. Hẳn có người sẽ bỡ ngỡ không biết Tân Quán nằm ở đâu? Tân Quán mới chỉ thành lập chưa đầy một năm, khi trước là giáo họ Tân Quán thuộc giáo xứ Tân Dinh, giáo hạt Bình Định, sau tách ra và lập xứ. Tuy còn non trẻ nhưng với sự tận tụy hết mình của cha quản xứ Giuse Nguyễn Đức Minh, hội đồng giáo xứ cũng như giáo dân, giáo xứ đang ngày một phát triển lớn mạnh hơn. Màu áo đỏ mạnh mẽ, các em múa rất đẹp, nhịp nhàng, rất ấn tượng. Nguyện xin Thiên Chúa đỡ nâng phù giúp cho giáo xứ Tân Quán …

Đã về khuya, trăng đã lên cao, ánh trăng lung linh huyền ảo thật đẹp, nhưng bên dưới còn có thứ ánh sáng đẹp hơn, đó là ánh sáng từ hàng trăm ngọn nến, bừng cháy trong tay mọi người. Thánh Thể được rước từ trong nhà thờ lên sân khấu, mọi người quỳ xuống, thinh lặng và cầu nguyện … Giới trẻ ngày nay cũng giống như cây nến, và Đức Tin là ngọn lửa đang cháy, nhưng leo lét và yếu ớt lắm, dễ bị cơn gió của trần tục, đam mê, phù hoa thổi tắt. Làm sao để vực dậy Đức Tin, để vững vàng hơn trong cuộc đời? Bản thân ta phải cố gắng, và quan trọng hơn còn nhờ ơn Chúa. Xin Người hướng dẫn soi sáng chúng con mọi lúc, tăng thêm lòng tin cho chúng con. Không có Người, chúng con không làm gì được.

Xem lại đồng hồ, đã gần 1h sáng, nhưng không hề có trại nào ngủ! Thức đêm là “truyền thống” lâu đời của các hội trại, càng về khuya, không khí càng mạnh mẽ. Các trại tổ chức giao lưu, chơi trò chơi tập thể, ăn uống đàn hát. Trại Chính Tòa đem hẳn tivi và dàn karaoke vào, thật là hoành tráng. Đích thân cha quản trại Giuse Nguyễn Đức Minh cũng xuống trại, ôm đàn cùng hát với mọi người, từ Thánh Ca sang nhạc trẻ, hát đến khản cả cổ, nhưng vẫn không ngơi nghỉ… Cuộc chơi kéo dài đến gần sáng, đến nỗi cha nhà thơ Trăng Thập Tự Võ Tá Khánh phải ra tuýt còi! Trời dần sáng, tàn cuộc chơi, hậu quả là tất cả đều mệt mỏi. Bài thể dục nhẹ được tổ chức, cũng giúp tỉnh táo hơn nhiều…

Sáng ngày hôm sau, phần lớn hoạt động đều diễn ra trong nhà thờ. Trước tiên là buổi học hỏi “Giới trẻ sống Đức Tin trên đường tân Phúc Âm hóa”, tất cả được nghe giảng giải và đúc kết được nhiều điều. Điều trùng hợp là trong khi nghe giảng thì trời bỗng đổ mưa, nhưng mưa chỉ một thoáng và hết ngay. Có lẽ Thiên Chúa đang ban ơn xuống cho chúng ta qua những giọt mưa nhỏ này… Thánh lễ bắt đầu, kính trọng thể á thánh Anrê Phú Yên, đồng thời cũng kính hai thánh Gioakim và Anna, song thân Đức Maria. Biết bao giờ chúng ta được như Anrê, sẵn sàng chết để minh chứng Đức Tin. Khi tuổi chưa đầy mười tám, lứa tuổi mà lòng trí hẳn chưa vững vàng, còn non yếu nhút nhát và bám víu vào gia đình, mà Anrê đã ra đi rao giảng Tin Mừng. Nếu không phải chịu chết, hẳn sự nghiệp của Anrê đã lớn lao hơn thế này. Nhưng Anrê mất đi và nêu tấm gương cho chúng ta, để chúng ta tiếp bước. “Đức Tin, hành động”, hãy hành động! Hôm nay cũng xin chúc những ai chọn hai thánh Gioakim và Anna làm quan thầy, được hai thánh bảo trợ giúp sức, soi sáng chúng ta sống ở đời thêm tốt đẹp.

Giờ phút mà tôi không muốn chút nào rồi cũng đến, phút chia tay. Sau phần ăn trưa rất chu đáo. Mọi người tiếp tục giao lưu, tranh thủ những phút cuối cùng. Ban điều hành trại đã đến từng tiểu trại, thăm hỏi và chụp ảnh. Mọi người cũng chụp ảnh chung, vài tấm ảnh khá ngộ nghĩnh, tinh nghịch lắm. Để rồi khi chia tay, ngồi xem lại hình mà nhớ rất nhiều. Những cuộc hội ngộ thế này đáng quí lắm, nhưng thời gian quá ít, tôi muốn nó kéo dài thật nhiều, nhưng thế là quá ích kỷ, mỗi người còn có những bổn phận khác nữa, và chia tay chỉ là tạm thời, sau này còn gặp lại nữa.. Mong thời gian trôi chậm lại, còn ít phút nữa thôi …

Xin cảm ơn tất cả, cảm ơn ban quản trại, cảm ơn các Cha, quí sơ, quí thầy đã tận tình chu đáo, lo lắng cho chúng con từng phút từng giây, cho chúng con có được hai ngày đáng nhớ này. Xin Thiên Chúa chúc lành cho tất cả. Cảm ơn các giáo xứ đã không quản ngại đường xa cách trở đến chung vui, thật là tinh thần tuổi trẻ xua tan mọi khoảng cách. Mong rằng sau này sớm gặp lại. Sẽ nhớ lắm những khuôn mặt ấy …

“Thưa! Chúng con tin! … Chúng con sẵn sàng!” cùng tuyên hứa với nhau, và tuyên hứa với Thiên Chúa, sẵn sàng ra đi với sứ mạng rao truyền Đức Tin, loan báo Tin Mừng, quyết tâm sống xứng đáng là con cái Chúa, con cái Hội Thánh. Noi gương á thánh Anrê Phú Yên, vị chứng nhân đầu tiên. “Lấy tình yêu đáp đền tình yêu, lấy mạng sống đáp đền mạng sống, cho đến hết hơi, cho đến trọn đời” … Xin quyết tâm !

Hẹn gặp lại tất cả vào một ngày không xa, lại cùng sinh hoạt, vui chơi, đàn hát với nhau. Nhớ mãi những phút giây ấy, trong lòng, và trong trái tim mình.
Hẹn gặp lại …

Related posts